Chương 10: LỬA THIÊU CỬA SÔNG TAM XÓA (hạ)
4.
Hỗn Nguyên Lão Tổ không ngờ Lưu Hoành Thuận lại đuổi đến nhanh như vậy, không diệt trừ người này, chỉ e khó lòng thoát thân, đột ngột quay đầu, từ trong vết rạch trên trán bắn ra một đạo bạch quang. Lưu Hoành Thuận rùng mình ớn lạnh, trong đạo bạch quang kia hình như có một vật, dài không quá một tấc, có đầu có mặt, có mắt có mũi, trong lòng biết đây là yêu thuật tà pháp của bàng môn tả đạo, vội vàng lui về phía sau né tránh. Năm đó Thiên Tân Vệ có một Dương Già Thiên chuyên làm ảo thuật, nổi danh từ năm Hàm Phong triều Thanh, am hiểu cách thức biến ảo, chỉ cần nhìn vào mắt hắn, hắn muốn bạn thấy cái gì, trước mắt bạn sẽ có cái đó, nghe nói đây là Nhiếp Tâm Thuật. Lưu Hoành Thuận suy đoán, thủ đoạn của Hỗn Nguyên Lão Tổ cũng gần giống như vậy, không muốn bị đạo bạch quang kia mê hoặc, đành phải không ngừng lui về phía sau, trong lúc nhất thời tình huống vô cùng nguy hiểm. Muốn dùng Kim Qua đánh tới, nhưng bạch quang đảo loạn, che khuất thân hình Hỗn Nguyên Lão Tổ. Lưu Hoành Thuận linh cơ khẽ động, dùng chín đồng Yếm Thắng Tiền xâu thành “Quỷ Đầu Vương” làm ám khí, phóng thẳng ra ngoài, chỉ mong Hỗn Nguyên Lão Tổ nghiêng đầu né tránh, đạo bạch quang cũng sẽ dời đi, có thể nhân cơ hội xoay chuyển tình thế. Nào biết người trong bàng môn tả đạo vô cùng kiêng kỵ Yếm Thắng Tiền, lần này tuy không đánh trúng Hỗn Nguyên Lão Tổ, nhưng bạch quang đã không thấy đâu, hơn nữa ngọn Trường Minh Đăng trên bàn thờ phía sau lão đổ nghiêng xuống đất, dầu thắp vương vãi khắp nơi, cờ xí trên thuyền bay phấp phới, bắt lửa từ bấc đèn cháy bùng lên, thoáng chốc biến thành biển lửa.
Lưu Hoành Thuận thấy lửa lan tràn khắp nơi, bỗng chốc trở nên hăng hái, Hỗn Nguyên Lão Tổ thì tâm thần hoảng hốt, lão biết dân gian tương truyền Lưu Hoành Thuận là Hỏa Thần Gia hạ giới, trên người mang sáu ngọn Âm Dương Hỏa, chân đạp Phong Hỏa Luân. Thuyền Rồng đậu ở cửa sông Tam Xóa, xung quanh đều là nước, trời mưa to sấm sét ầm ầm, hỏa khí thịnh đến mấy cũng bị nước ngăn chặn, cho dù tiếp tục giao đấu, Lưu Hoành Thuận nhất định sẽ thua. Vốn dĩ lão cũng không lo sợ, ai ngờ chớp mắt Thuyền Rồng bốc cháy ngùn ngụt, Hỗn Nguyên Lão Tổ thầm than một tiếng không xong, liếc mắt nhìn qua, trong ánh lửa bập bùng chỉ thấy Lưu Hoành Thuận thân cao tám thước, vai rộng eo thon, mày kiếm mắt phượng, chớp lóe kim quang, giống như Hỏa Đức Chân Quân hạ thần đài, hiển thánh ở cửa sông Tam Xóa, không khỏi sợ đến vỡ mật. Lưu Hoành Thuận nào để đối phương kịp định thần, nhanh tay phóng ra Kim Qua, “bộp” một cái nện giữa đỉnh đầu, khiến Hỗn Nguyên Lão Tổ vỡ toang hộp sọ, lùi lại phía sau vài bước, rớt khỏi Thuyền Rồng rơi xuống sông.
Lửa trên Thuyền Rồng càng lúc càng mãnh liệt, khoang thuyền/boong tàu, rào chắn/cột cờ đều bốc cháy ngùn ngụt, tiếng đổ sập liên tiếp vang lên, Lưu Hoành Thuận cùng Đỗ Đại Bưu không còn chỗ dung thân. Phí đại đội trưởng thấy vậy liền sai người tiếp ứng, giúp bọn họ rời khỏi Thuyền Rồng, đồng thời thúc giục thủ hạ dùng móc câu vớt Hỗn Nguyên Lão Tổ, không bắt sống được thì phải mang xác về tranh công lĩnh thưởng.
Tuy kẻ đầu sỏ đã đền tội, nhưng Thuyền Đồng phá vỡ Áp kiều, làm tắc sông xả lũ, nước từ Cửu Hà đổ về không có nơi chứa, lập tức bạo trướng, sóng lớn mãnh liệt, phá đê tràn bờ, một trận lũ lụt khiến quá nửa thành Thiên Tân chìm trong biển nước. Thực đúng là “Nước lũ tràn mãnh liệt, tựa như ngân hà rơi, hoảng hốt người chạy loạn, tiếng sóng vang khắp nơi”. Trong ngoài thành rối loạn, già trẻ bồng bế nhau, hối hả tìm nơi tránh nạn, đột nhiên tiếng súng nổi lên bốn phía, thì ra đám thổ phỉ Bạch Miếu lợi dụng hoàn cảnh cướp tiền bạc/vũ khí. Cũng may chỉ có một Thuyền Đồng bị kẹt, lấp kín một nửa lòng sông, những chiếc Thuyền phía sau đều tiến vào Bắc Vận Hà, cho nên không hoàn toàn phá hỏng sông xả lũ, lại có Tào Bang kịp thời huy động thuyền lớn cùng nhân thủ, đào một con rạch xả lũ ngay bên cạnh, nước mới rút đi, trận lũ này đến cũng nhanh/lui cũng nhanh, chưa tạo thành tổn thất quá lớn. Thổ phỉ làm loạn chỉ là một đám ô hợp, tổng cộng chừng bảy tám trăm tên, trong khi tuần cảnh thành Thiên Tân, cảnh sát đường thủy, Đội Bảo An, Đội Truy Nã, Đội Tuần Phòng… gộp vào không dưới năm ngàn người, ai cũng không phải ăn chay, Chính quyền nhanh chóng hành động, trấn áp loạn phỉ, một trận đại họa qua đi như chưa từng xảy ra.
Sau này dân gian lưu truyền, Ma Cổ Đạo ném đồng nam đồng nữ xuống cửa sông Tam Xóa, cũng không phải vì mượn oai rồng lấy bảo vật, mà vì khiến Thuyền Đồng thay đổi tuyến đường, gây nên một trận lũ lụt. Trưởng Đồn cảnh sát Hỏa Thần Miếu Lưu Hoành Thuận có Quỷ Đầu Vương hậu thuẫn, dọa lui tiểu quỷ dưới sông, khi ấy có rất nhiều người xem náo nhiệt chứng kiến, các thương hội lớn xuất tiền xuất lực, mời tăng đạo lên đài làm phép, thay phiên nhau tụng niệm, siêu độ các vong hồn dưới sông, những người kể chuyện lề đường cũng nguyện ý kể lại sự kiện này, nào là đấu Thuyền Đồng, nào là diệt trừ Ma Cổ Đạo, giữa sông xuất hiện vô số tiểu quỷ, trong thành bị thổ phỉ tấn công… tóm lại náo nhiệt chưa từng thấy, tiên sinh biết cách kể có thể kéo dài ba tháng vẫn chưa hết chuyện. Từ đó trở đi, lại có thêm nhiều người kiếm được tiền, vì thế chúng ta không nên tin tất cả đều là sự thật. Dân gian có cách nói của dân gian, chính quyền có cách nói của chính quyền, bởi đích thực có kẻ âm mưu khiến Thuyền Đồng mắc cạn trên sông xả lũ, vì sao phải làm vậy? Phần trước có nói, những năm đầu Dân Quốc, thời cuộc không yên ổn, mấy khu vực cách thành Thiên Tân không xa như Thổ Thành, Bạch Miếu bị thổ phỉ chiếm cứ. Còn có người từ nơi khác tới, cấu kết thổ phỉ, mưu đồ gây lũ lụt vào ngày 26 tháng 5 Âm Lịch, nhân cơ hội cướp đoạt trang bị vũ khí, tiền bạc, lương thực.vv… hơn nữa mượn Cửu Long Quy Nhất mê hoặc nhân tâm, liền có thể phất cờ tạo phản. Thời đó binh hoang mã loạn, chuyện như vậy tuyệt đối không hiếm gặp.
Bình ổn xong trận đại loạn này, quan trên thăng chức là điều đương nhiên, vì muốn chặn miệng thiên hạ, đề bạt Lưu Hoành Thuận làm thành viên chính thức của Đội Truy Nã, mỗi tháng phát thêm hai đồng tiền lương, kiêm chức Trưởng Đồn cảnh sát Hỏa Thần Miếu. Quan hơn một cấp đè chết người, cho dù bạn có năng lực lớn bao nhiêu, cũng không qua được quan hàm, Lưu Hoành Thuận không chịu thiệt thòi cũng không được. Tuy nhiên, đối với dân chúng thành Thiên Tân, Lưu Hoành Thuận đã được phong là Thần. Vùng đất cuối Cửu Hà lắm người tài ba, ví như “Thần súng Trần Mặt Sẹo, Thần lực Đỗ Đại Bưu, Thần chân Ngốc Gia”.v.v… trong danh hiệu đều có chữ “Thần”, có điều chữ “Thần” này đứng trước hay đứng sau có khác biệt rất lớn. Nếu chữ “Thần” đặt phía trước, đó là hình dung bản lĩnh trên người như thần, chứ không nói người này là Thần. Khi nào chữ “Thần” được đặt sau danh hiệu, mới thực sự được coi là phong Thần. Lưu Hoành Thuận thân làm cảnh sát, được nhiều người ca tụng tung hô, phong cho danh hiệu “Hỏa Thần”, không uổng công cả đời truy hung nã tặc, giữ bình yên cho người dân.
Chính quyền hạ lệnh phơi xác Hỗn Nguyên Lão Tổ ở cổng phía Nam nhằm răn đe cảnh cáo, khi ấy đã không còn cổng thành, chỉ tìm được vị trí đại khái, treo thi thể lên một cái cây để thị chúng, bởi nơi này thường xuyên có người qua lại, có thể đạt đến hiệu quả giết một người răn trăm người. Tính đến nay, Ma Cổ Đạo đã hoành hành hơn một năm, hiện giờ xác kẻ cầm đầu bị treo ở cổng thành phía Nam, nhiều người chưa dọn dẹp xong nhà cửa đã chạy tới xem, trong đó có kẻ tinh mắt nhận ra điểm bất thường, xác chết bị treo trên cao, mặt hướng xuống đất, khuôn mặt không có da, hai mắt nhắm nghiền, thế nhưng vết rạch trên trán vẫn mở, giống như một con mắt kỳ quái đang trợn trừng, nhìn chằm chằm đám đông náo nhiệt bên dưới, khiến người cảm thấy sởn da gà, hơn nữa thời tiết oi bức, mùi xác thối lan xa, cơ hồ có thể sặc chết người.
Vốn tưởng Hỗn Nguyên Lão Tổ đã đền tội, trời quang mây tạnh, không ngờ kế tiếp trong thành Thiên Tân nổi lên dịch bệnh, chết không ít người. Thực ra khi lũ lụt qua đi, thường sẽ có đại dịch, nhưng thời đó có quá nhiều người mê tín, đều cho là Hỗn Nguyên Lão Tổ oán hận quá sâu, sau khi chết còn muốn quấy phá. Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, vội bảo Đội Chôn Xác tháo thi thể Hỗn Nguyên Lão Tổ xuống, dùng chiếu bọc lại, chưa kịp quẳng ra nghĩa địa, đã bị Lý Lão Đạo dùng xe chở đi mất. Tính cho đến nay, Lý Lão Đạo ở Bạch Cốt Tháp đã thu được tổng cộng chín cỗ thi thể: Hỗn Nguyên Lão Tổ, Ngũ Đấu Thánh Cô, phi tặc Toản Thiên Báo, Tên Mặt Trắng, Hồ Ly Đồng Tử, kể chuyện Tịnh Nhai Vương, khóc tang Thạch Quả Phụ, buôn đồng nát Hoa Cẩu Hùng, cạo đầu Thập Tam Đao… đám người bàng môn tả đạo này đều dùng yêu pháp làm loạn, chết cũng đã chết, rốt cuộc không thể lại sống lại, cái này kêu người chết án kết, thi thể bị Lý Lão Đạo mang về Bạch Cốt Tháp cũng chẳng sao, có điều Âm sai Trương Mù ở miếu Thành Hoàng, đến giờ vẫn chưa bắt được chín âm hồn này!
Còn tiếp…