TRUYỆN ĐƯỢC DỊCH HOÀN TOÀN MIỄN PHÍ, NHẰM THỎA MÃN NHU CÂU ĐỌC TRUYỆN CÁ NHÂN.


XIN VUI LÒNG KHÔNG MANG BẢN DỊCH ĐI NƠI KHÁC HAY SỬ DỤNG CHO MỤC ĐÍCH THƯƠNG MẠI KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA CHỦ TRANG.



CÁM ƠN!!!

HT 5.10 (hoàn)

 Chương 10: LỬA THIÊU CỬA SÔNG TAM XÓA (hạ)


5.

Lưu Hoành Thuận biết rõ hành động của Lý Lão Đạo, tuy cảm thấy kỳ quái, nhưng lại không có cớ tra hỏi, nhặt xác chôn xương không vi phạm pháp luật, đất nào mà chẳng chôn người chết? Anh ta phá án ở Đội Truy Nã thành Thiên Tân, cũng không thể quản lý cả thi thể, huống hồ trong quá trình phá án liên quan đến Ma Cổ Đạo, Lý Lão Đạo nhiều lần âm thầm ra tay tương trợ, cũng biết người hành tẩu giang hồ quen giả thần giả quỷ, liền mở một mắt nhắm một mắt, không hỏi nhiều.

Sau đại loạn ngày 26 tháng 5, Lưu Hoành Thuận bận rộn viết báo cáo, cũng chính là nộp hồ sơ vụ án lên quan trên, không biết chữ có thể thuật lại bằng miệng, hoặc nhờ người làm công tác văn thư viết thay. Trước sau có chín yêu nhân gia nhập Ma Cổ Đạo chết trong tay Lưu Hoành Thuận, không nói rõ ràng chân tướng không được. Đương nhiên vì tránh tìm phiền phức, anh ta cũng biết cái gì có thể viết, cái gì không thể viết. Sau khi hoàn thành, lại để đại đội trưởng Đội Truy Nã Phí Thông tự mình “đánh bóng”, đơn giản là cho hắn cơ hội thêm mắm dặm muối, tô vẽ chiến công: bày mưu lập kế thế nào, chỉ huy đội ngũ ra sao, khiến hồ sơ vụ án dày hơn một tấc, trình lên quan trên, vụ án cứ như vậy mà kết thúc. Lưu Hoành Thuận bàn giao xong, nhớ vẫn còn một việc chưa làm, ngày đó 25 tháng 5 Phân Long Hội, anh ta bị kẻ thù dùng quan tài giấy hại đến hồn lìa khỏi xác, cũng may được Trương Mù ở Miếu Thành Hoàng nhét lệnh bắt của Âm Sai lên người, mới có thể giữ lại một mạng, hiện giờ cũng nên vật về chủ cũ.

Túy Giải - Cua ngâm rượu (hoa điêu), đặc sản Giang Tô TQ


Lưu Hoành Thuận rời khỏi Đội Truy Nã, không trực tiếp đến miếu Thành Hoàng, vì sao lại như vậy? Thăm sư thúc không thể đi tay không, kiểu gì cũng phải mua mấy món ngon hiếu kính, sáng sớm đã ra tiệm mua hai túi trái cây, lại đến tiệm trà Thành Hưng mua một cân trà ngon, xách mấy thứ trong tay đến thẳng cửa hàng thực phẩm miền Nam, mua toàn thức ăn ngon: tôm he sấy, cua ngâm rượu*, thịt hun khói, xiên nướng… thêm mấy hộp điểm tâm phương Nam (Quảng Đông), thứ này không giống với phương Bắc, hình thức tinh xảo, nguyên liệu cũng được lựa chọn kỹ càng. Lưu Hoành Thuận mua xong đồ ăn, lại qua Quảng Mậu Cư mua hai bình rượu Mai Quế Lộ, lúc này mới xách bao lớn bao nhỏ đến miếu Thành Hoàng gặp Trương Mù, dập đầu tạ ơn, trả lại nguyên vẹn lệnh bắt của Âm Sai. Trưa hôm đó, hai người ngồi cùng nhau, vừa uống rượu vừa đàm đạo, Trương Mù nói: dương có Dương Sai, âm có Âm Sai, Dương Sai bắt người, Âm Sai bắt quỷ, tuy âm dương cách biệt, nhưng thật ra đều có cùng ý tứ. Trên dương gian không bắt được người, chính quyền không thể kết án, dưới Âm phủ không thu được hồn phách, cũng không biết ăn nói thế nào với Diêm Vương Gia. Người làm nghề này, cần phải ăn ngay nói thẳng, không làm chuyện trái với lương tâm. Trương Mù từ khi lên làm Âm sai, có thể nói là tận tâm tận lực, chưa để thoát một cô hồn dã quỷ nào, vậy mà hơn một năm nay, liên tiếp xảy ra sự cố, chín âm hồn chẳng biết đi đâu, đây tuyệt đối không phải chuyện nhỏ, năm ấy hai vợ chồng Âm sai Bì Nhị Cẩu thả một âm hồn chạy thoát, bị thiên lôi giáng sét, đánh chết tại nhà, nay Trương Mù một lần để xổng chín âm hồn, biết giải thích thế nào đây?

Lưu Hoành Thuận thoáng giật mình, hỏi Trương Mù chín người này là ai? Trương Mù đáp: chính là đám yêu nhân gia nhập Ma Cổ Đạo, lão cũng nghe nói: từ Toản Thiên Báo bị bắn chết ở pháp trường Tây Quan, cho đến Hỗn Nguyên Lão Tổ bị treo ở cổng thành phía Nam thị chúng, thi thể đều bị Lý Lão Đạo đưa về Bạch Cốt Tháp, việc này quá kỳ quái, tuy Lý Lão Đạo chuyên làm công việc nhặt xác chôn xương, nhưng không phải là Âm sai, liệu chín âm hồn có phải đã bị ông ta thu thập hay không? Trương Mù chỉ là dân thường, không cách nào điều tra việc này, cho dù lão có kiến thức giang hồ rộng rãi, nhưng cũng không hiểu Lý Lão Đạo muốn gì. Lưu Hoành Thuận tính tình nóng nảy, nghe xong rốt cuộc nhịn không nổi, nhanh chóng chạy đến Bạch Cốt Tháp, có điều không tìm được Lý Lão Đạo, pho tượng đất Bạch Cốt Nương Nương trong tháp cũng chẳng thấy đâu.

Bộ “Hỏa Thần: Cửu Hà Long Xà” này của chúng ta nói về Phi Mao Thối Lưu Hoành Thuận, chính là một trong Tứ Đại Kỳ Nhân Thiên Tân Vệ, dựa vào đôi chân chạy nhanh như gió truy hung nã tặc, cả đời từng bắt vô số kẻ hung ác xảo quyệt…., truyện này chỉ kể mấy vụ liên quan tới Ma Cổ Đạo, ngoài ra còn có rất nhiều vụ án ly kỳ vẫn luôn lưu truyền trong dân gian, ví như “diệt phỉ ở Thổ Thành, mèo đen báo án, phanh thây trong nhà ma, giày thêu trên cầu, Bạch Cốt Nương Nương, đứa trẻ kỳ quái đầm Thanh Long, bảy tiên nữ trong rừng cây”.v.v… Đầu sách tôi đã nói, “Hỏa Thần: Cửu Hà Long Xà” chỉ là một bộ trong hệ liệt “Tứ Thần Đấu Tam Yêu”, Tứ Thần là Tứ Đại Kỳ Nhân Thiên Tân Vệ, bao gồm: Hỏa Thần - Lưu Hoành Thuận, Hà Thần - Quách Đắc Hữu, Ương Thần - Thôi Lão Đạo, Tài Thần - Đậu Chiêm Long, đều đã lần lượt xuất hiện. Vùng đất cuối Cửu Hà rồng rắn hỗn tạp, kỳ nhân dị sĩ chưa bao giờ thiếu, từ năm Hàm Phong triều Thanh, cho đến những năm 50-60 thế kỷ 20, ngoại trừ Tứ Đại Kỳ Nhân, còn có “Thất Tuyệt Bát Quái, Cửu Hổ Thập Long” được dân gian truyền tụng, những người này trước sau đã thay đổi vài lần, trong đó có tốt có xấu, có thiện có ác, có chính có tà, nhưng chẳng ai đắc đạo thành tiên hay thần Phật/La Hán, có người được xưng Nhất tuyệt nhờ bản lĩnh thật sự, có người dựa vào ngôn ngữ xuất chúng nổi danh đường phố, ai cũng có chiêu thức/mánh khoé độc đáo của riêng mình, bình dị nhưng không hề tầm thường.

Trong “Thất Tuyệt Bát Quái” vùng đất cuối Cửu Hà, rốt cuộc người nào xưng Nhất tuyệt, người nào kêu Nhất quái, do có quá nhiều phiên bản, cho đến nay vẫn còn bàn cãi. Ví như khiêng đỉnh Đỗ Đại Bưu là Nhất tuyệt, trời sinh thần lực, không ai so được; Trần Mặt Sẹo cũng là Nhất tuyệt, kỹ năng bắn súng như thần, đạt đến tuyệt đỉnh; Trương Mù đi âm ở miếu Thành Hoàng cũng là Nhất tuyệt, không chỉ dựa vào bản lĩnh vượt nóc băng tường, cũng không phải đi âm bắt quỷ, mà là tay nghề bồi hàng mã, người sáng mắt cũng không so được với ông ta; kể chuyện lề đường Tịnh Nhai Vương có thể tính là Nhất tuyệt, miệng lưỡi trơn tru, nói năng lưu loát, ngoài ra còn có đám người “Thần chân Ngốc Gia, Tam Thái Tử - Lệ Tiểu Bặc, ảo thuật Dương Già Thiên, phá của Đinh thiếu gia”.v.v… Được xưng Nhất quái có thể kể đến: đào mồ quật mả Tôn Tiểu Xú Nhi, Oa Bột Nhi - Cao Trực Nhãn, buôn đồng nát Hoa Cẩu Hùng, khóc tang Thạch Quả Phụ, kỹ nữ Dạ Lý Hoan, bán thuốc giả Kim Mặt Rỗ, canh cửa thành Thường Đại Biện Tử, gánh nước Lạp Tháp Lý, lưu manh Thiếu Gia Ngốc, phá tang lễ Lý Đại Chủy, cờ bạc bịp Phùng Qua Tử, cướp đường Bạch Tứ Hổ, bới rác Hoàng Trị An, huấn luyện khỉ Liên Hoá Thanh, mài dao kéo Diêm Lão Thí, cưỡi lừa gỗ Mao Diễm Ngọc… có người diện mạo kỳ lạ, có kẻ lời nói/việc làm quái dị, cử chỉ khác thường. Liệt kê nhiều như vậy, sao không thấy nhắc đến “Tam Yêu”, để tôi nói bạn nghe, cái này kêu “Tuyết rơi ban đêm - quá rõ ràng”, nhặt xác chôn xương ở Bạch Cốt Tháp - Lý Lão Đạo chính là một trong Tam Yêu - yêu đạo Lý Tử Long, trước kia là Đại sư huynh đồng môn của Thôi Lão Đạo, sau này gia nhập bàng môn tả đạo, thu thập chín âm hồn trong thành Thiên Tân, mưu đồ hưng yêu diệt đạo. Chuyện kể đến đây, “Hỏa Thần: Cửu Hà Long Xà” xin được kết thúc, muốn biết sau này thế nào, xem tiếp “Hỏa Thần: Bạch Cốt Nương Nương” sẽ rõ. Thực đúng là:


“Thế đạo hiểm ác, yêu tà sinh 

Rắn vào chuột ra* dám hoành hành; 

Tay cầm Lưu Tinh như sấm hỏa, 

Muốn cùng nhân gian đoạn bất bình”.

*Rắn vào chuột ra - Xà nhập thử xuất: thành ngữ chỉ hành động lén lút, không quang minh chính đại.


HOÀN :))

Total Pageviews

This Blog is protected by DMCA.com