Chương 10: LỬA THIÊU CỬA SÔNG TAM XÓA (hạ)
1.
Chín dòng hoà một - hiện nguyên hình,
Nước ngầm cuồn cuộn chẳng yên bình;
Vùng đất hùng anh - long hổ chiếm,
Đám người hèn mọn há hoành hành.
Đệ tử hai bang phái cùng người dân ở cửa sông Tam Xóa, tính cả cảnh sát như Lưu Hoành Thuận, không ai không biết Đinh thiếu gia, đây chính là Nhất quái Thiên Tân Vệ, nhiều tiền không có chỗ tiêu, chuyên ra mặt giúp người ta hoà giải, có điều hai bên tranh đấu khiến người thiệt mạng, dù cho Đinh thiếu gia có mặt mũi, chỉ e cũng không dàn xếp nổi.
Đinh thiếu gia ung dung bước lên đài, ôm quyền chắp tay nói: “Các vị anh hùng hảo hán, giang hồ bốn biển đều là huynh đệ, chúng ta cùng kiếm ăn tại Thiên Tân Vệ, không nể mặt tăng cũng nể mặt Phật, không yêu cá thì cũng yêu nước, hà cớ gì phải gay gắt thế chứ? Không phải chỉ là Thuyền Đồng thôi sao? Ta cũng biết, Thuyền Đồng đi qua kênh đào bên nào, hôm đó huynh đệ sẽ không có cơm ăn, nhưng nói cho cùng… trời vẫn chưa sập, đói một ngày còn hơn là chết, không đáng khua đao động súng vì chuyện như vậy, các vị nể mặt ta, toàn bộ chi phí/tổn thất ta sẽ trả hết, hơn nữa từ nay trở đi, hàng năm chúng ta đều làm như vậy, không đánh nhau nữa có được không?”
Người của hai bang Thượng Hà - Hạ Hà đều mong được như vậy, đấu tới đấu lui chẳng phải là vì tiền sao? Tranh Hội Thuyền Đồng bấy nhiêu năm, Hoàng đế lão tử cũng không quản nổi, Đinh thiếu gia vừa ra mặt nói mấy câu liền giải quyết toàn bộ, bản lĩnh này lớn đến cỡ nào? Xem ra về sau phải sửa lại quy củ, vẫn lên đài thi đấu như cũ, bên nào thắng Thuyền Đồng sẽ đi qua bên đó, tóm lại không ai bị thiệt thòi vì sự thay đổi này. Vừa có tiền bỏ túi, vừa giữ được mặt mũi. Đà chủ Hạ Hà Bang tiến lên ôm quyền: “Đinh đại thiếu gia, từ lâu đã nghe danh, như sấm động bên tai, hôm nay gặp mặt, thực không uổng kiếp này, hào kiệt Thiên Tân Vệ xưa nay vốn trọng nghĩa khinh tài, hai nhà chúng ta đấu đến sông chết đâu chỉ vì tiền, chẳng nói đâu xa, mới rồi bọn ta còn mất một mạng người, thù này không nên báo sao?”
Đà chủ Thượng Hà Bang cũng lên tiếng: “Đúng vậy, bọn ta cũng mất một huynh đệ, thù này không báo, về sau làm sao phục chúng?”
Đinh thiếu gia bật cười ha ha, đúng là có lý lẽ, chết đến hai mạng người cơ mà? Hừ, thời buổi này thứ không đáng giá nhất chính là mạng người, con lừa con ngựa chết đi còn có thể bán lấy thịt, người chết thì bán được bao tiền? Ven đường đầy kẻ chết bờ chết bụi, sao không thấy ai mang về nhà, nếu cứ bồi thường theo tiêu chuẩn, Đinh thiếu gia cũng sẽ không ra mặt, hắn kêu hai bang tìm một chiếc cân hàng thật lớn, mang ra bờ sông, mỗi bên lần lượt đặt xác chết lên trên, cân xong người chết rồi lại cân đồng bạc, người nặng bao nhiêu tiền nặng bấy nhiêu, nói thế chẳng phải Thượng Hà Bang sẽ chiếm tiện nghi sao? Nhục Đôn Tử không dưới mấy trăm cân, vậy sẽ được bao nhiêu đồng bạc? Cho dù Hạ Hà Bang nhìn đỏ mắt, rốt cuộc cũng đành chấp nhận, ai nấy suýt xoa, sớm biết thế này, chúng ta cũng phái một tên mập ra thi đấu. Đinh thiếu gia lại lấy ra một đồng tiền có hai mặt, Thượng Hà Bang một mặt, Hạ Hà Bang một mặt, tung lên cao rồi đón trong tay, mở ra xem là mặt nào, Thuyền Đồng sẽ đi qua kênh đào bên đó, trả một phần tiền bù đắp thiệt thòi, năm tiếp theo sẽ đổi thành kênh đào bên kia. Đà chủ hai bang ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không thốt ra được câu nào, nói trời nói biển chẳng phải đều vì tiền sao, tiền thu đủ rồi thì còn ý kiến gì nữa? Lập tức quyết định để Thượng Hà Bang tiếp nhận Thuyền Đồng, sai người đứng trên đài phất long kỳ, báo cho Thuyền Rồng dẫn Thuyền Đồng hướng sang bên này. Trên sông hết thảy thuyền bè lớn nhỏ, vừa nhìn thấy cờ lệnh, cần thu thuyền thì thu thuyền, cần lên bờ thì lên bờ, chớp mắt mặt sông đã trở nên quang đãng.
Người dân xem náo nhiệt coi như được mở rộng tầm mắt, vị thiếu gia này đúng là lắm tiền, hai bang hội lớn tranh đấu kịch liệt, có liên quan gì đến Đinh thiếu gia hắn đây? Tại hắn thích lo chuyện bao đồng, dỡ ngói trèo tường ra ngoài, dùng tiền đè người, khiến đôi bên phải phục, chẳng lẽ chỉ vì sĩ diện? Thế nào cũng được, đại họa vô hình, nếu thật sự đánh nhau, Tổng Cục Cảnh Sát không trấn áp được, không biết sẽ tử thương bao nhiêu người, liên lụy bao nhiêu dân chúng vô tội xem náo nhiệt đây? Ai dám nói, Đinh thiếu gia làm vậy là không tích đức?
Đinh thiếu gia dàn xếp xong tranh đấu của hai bang hội lớn, trong lòng đắc ý đến cực điểm, đứng trên đài chỉ trỏ này nọ, nói chuyện vui vẻ với mấy vị đương gia/trại chủ của hai bang hội cùng sáu Oa Hỏa lớn, xã hội đen có tên tuổi, đà chủ các phường hội môn phái, tất cả đều là nhân vật dậm chân một cái, sẽ khiến toàn bộ thành Thiên Tân rung chuyển… vậy mà tất cả đều ở đây cùng hắn kết giao, thực giống như các vì sao quây quần quanh mặt trăng. Đang lúc đắc ý, chợt có thuộc hạ chạy đến bẩm báo: “Thiếu gia, chuyện lớn không hay! Lão gia biết ngài lại chạy đi hoà giải, đang tự mình tới đây bắt ngài, còn nói muốn đánh gãy chân ngài, coi từ nay về sau ngài chạy ra ngoài thế nào, xem ra sắp tới rồi, ngài mau trốn đi thôi!” Đinh thiếu gia thực sự sợ cha mình, lão gia tử này không thể dùng tiền đàn áp, cho nên vừa nghe lời thuộc hạ nói, lập tức đại kinh thất sắc, cũng không rảnh lo mặt mũi, nhảy xuống đài co giò chạy tháo thân.
Dưới đài dân chúng ôm bụng cười lớn, ngã ba sông đang náo loạn, không biết ai hô một câu: “Thuyền Đồng tới rồi!” Mọi người đồng loạt nhìn qua đó, chỉ thấy Thuyền Rồng của Pháp Cổ Hội dẫn đầu, hơn hai mươi chiếc Thuyền Đồng nối đuôi nhau, chậm rãi rẽ vào cửa sông Tam Xóa. Thuyền Rồng phía trước thực không nhỏ, trên “Kim Đầu” chạm một đôi Mắt Rồng, tỏa sáng như đuốc, chói loá có thần, “Kim Đầu” chính là một cái then lắp ở mũi thuyền, công dụng chặn gió tránh sóng, Mắt Rồng vẽ hai màu đen trắng, chính giữa điểm một chấm đỏ máu mào gà, phía trên mỗi con mắt đóng một cây đinh nguyên bảo, trên cây đinh treo mảnh vải màu đỏ, gọi là “Thải Tử”. Đầu thuyền có thêm cột buồm cao ba trượng, trên khắc “Đại tướng quân bát diện uy phong, Nhị tướng quân khai lộ tiên phong, Tam tướng quân quải giác khai phong”, treo trên đỉnh là một lá cờ thêu rồng vàng, ở giữa có một con Kim Long Thám Hải, trái phải thêu hai hàng chữ nhỏ “Đầu rồng mọc sừng vàng, miệng hổ nhe răng bạc”, trên thuyền cờ xí bay phấp phới, chiêng trống đánh rung trời. Chủ tế thân mặc pháp y màu đỏ, trên thêu trăn đảo mình, rồng giương móng, hoa văn sóng biển cuộn trào*, đầu mang mặt nạ Long Vương Gia, mặt xanh râu đỏ, trên trán mọc sừng, để lộ răng nanh, trên đầu không mũ, dưới chân không giày, tay cầm trường kiếm, bấm quyết niệm chú. Đội Pháp Cổ miếu Long Vương chia thành hai bên, gióng trống khua chiêng, tiếng vang theo mặt nước tại cửa sông Tam Xóa lan ra khắp nơi, tựa như dời non lấp bể, thanh âm dồn dập hết đợt này tới đợt khác, khí thế kinh người.
Hoa văn sóng biển cuộn trào - Hải thuỷ giang nhai
Lại nói Thuyền Đồng đi phía sau Thuyền Rồng, trước giờ những chiếc thuyền lớn đi lại trên kênh đào đều là thuyền gỗ/sà lan, thuyền gỗ có thể trở lương thực hàng hóa, nhưng do phần thuyền chìm dưới nước quá nông, không trở được đá đồng. Vận chuyển đá đồng cần phải có loại thuyền đặc chế, bên ngoài ván gỗ được bọc sắt, đá đồng phía trước, khoang thuyền phía sau, giống như một đội quái vật khổng lồ, lúc còn trên biển không thấy gì lạ, một khi tiến vào kênh đào lại tạo nên kỳ quan, kéo còi hơi khiến trời đất rung chuyển, vang đến tận mây xanh.
Dân chúng chỉ lo xem náo nhiệt, còn Lưu Hoành Thuận thì nhìn chằm chằm vào người chủ trì lễ hội trên Thuyền Rồng, một ngày trước khi Thuyền Đồng đi qua, trong lễ Xá Cô miếu Thành Hoàng, Tôn Tiểu Xú Nhi gặp quỷ ở Bạch Cốt Tháp, tìm thấy xác chết không đầu ở bãi tha ma phía Tây, người bị hại rốt cuộc có phải Hải Lão Ngũ trông coi Miếu Long Vương Cửu Hà hay không? Nghe ý tứ trong lời Lý Lão Đạo, chín phần mười là Ma Cổ Đạo giết chết Hải Lão Ngũ, cho kẻ giả mạo tác pháp trên Thuyền Rồng, dẫn dắt Thuyền Đồng, đưa đoàn thuyền tiến vào cửa sông Tam Xóa, rốt cuộc có mưu đồ gì? Ma Cổ Đạo liên tiếp gây án ở thành Thiên Tân, hết thảy đều xoay quanh cửa sông Tam Xóa, bao nhiêu đồng nam đồng nữ bị ném xuống sông, đến nay vẫn chưa điều tra ra. Lưu Hoành Thuận lớn lên tại cửa sông Tam Xóa, trước giờ nghe nói không ít truyền thuyết dân gian về “Cửu Long quy nhất, Phân Thủy Kiếm, Lạp Tháp Lý tầm bảo”, có điều dưới đáy sông không thông với hải nhãn, cũng không có lão Long gì đó. Thời điểm Tổng Cục Cảnh Sát còn quản lý Đội Cảnh Sát đường thuỷ vớt xác trôi sông, không phải không có người lặn xuống dưới. Ngày xưa, cửa sông Tam Xóa trong đục rõ ràng, về sau không còn kỳ quan này nữa, dân gian đồn có kẻ tầm bảo đã lấy đi Phân Thủy Kiếm, dù sao chưa ai từng thấy qua, nếu nói nguyên nhân do Hải Hà thay đổi dòng chảy, xem ra còn có phần đáng tin. Lưu Hoành Thuận suy nghĩ nát óc, cũng không biết vì sao Ma Cổ Đạo lại náo loạn ở đây.
Lúc này, thuyền của Đội Cảnh Sát Năm Sông đã tới nơi, Lưu Hoành Thuận cùng Đỗ Đại Bưu lên thuyền, sau đó chuyển qua Thuyền Rồng, điều tra rõ chân thân người đang chủ trì lễ tế, là Hải Lão Ngũ thì không sao, nếu không phải, sẽ lập tức bắt giữ!
Còn tiếp…