TRUYỆN ĐƯỢC DỊCH HOÀN TOÀN MIỄN PHÍ, NHẰM THỎA MÃN NHU CÂU ĐỌC TRUYỆN CÁ NHÂN.


XIN VUI LÒNG KHÔNG MANG BẢN DỊCH ĐI NƠI KHÁC HAY SỬ DỤNG CHO MỤC ĐÍCH THƯƠNG MẠI KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA CHỦ TRANG.



CÁM ƠN!!!

HT 3.6

 Chương 6: ĐẤU PHÁP PHÂN LONG HỘI


3.

Lão Bánh Quẩy thầm giật mình, một tay xách thùng nước tiểu, một tay ra sức dụi mắt, chăm chú nhìn thật kỹ, đúng là ma trơi, dường như có gió thổi, di chuyển là là mặt đất, sau khi qua cửa liền đi thẳng đến chỗ đống củi. Ông ta cho rằng bếp lò nhà ai không đậy kín, tàn lửa bị gió thổi ra ngoài, thứ này lợi hại thế nào? Nước lửa vô tình, một khi bùng cháy, của cải mình tích cóp nhiều năm coi như xong, thực ra chút “của cải” này của ông ta cũng chẳng đáng bao tiền, nhưng Lão Bánh Quẩy vốn là kẻ tham lam, đi tiêu nhặt đậu, đi tiểu hớt dầu (ý nói keo kiệt bủn xỉn), cơm cũng không dám ăn, đừng nói cháy nhà, thắp cây đèn dầu cũng tính là táng gia bại sản. Ông ta không rảnh đi tìm nước, trong lúc tình thế cấp bách, có cái gì dùng cái ấy, hất thẳng thùng nước tiểu qua đó, khiến chất thải bắn tung toé ra ngoài. Lúc trước có nói, hai vợ chồng Lão Bánh Quẩy uống đầy bụng nước, một thùng nước tiểu đầy phè, còn không dập tắt mấy đốm lửa con con kia sao? Một làn khói nhẹ bốc lên, lửa liền tắt ngấm, nước tiểu còn bắn đầy lên hai chân ông ta. Lão Bánh Quẩy đứng giữa sân càu nhàu hai câu, vừa muốn quay vào trong phòng, phát hiện chỗ lửa tắt có vật gì trăng trắng, vì thế nhặt cành cây gẩy lên xem, thì ra là một con người giấy cao ba tấc, có tay có chân, có mắt có mũi. Lão Bánh Quẩy không quá ngạc nhiên, nương ánh trăng quan sát, thấy trước ngực/sau lưng người giấy viết một chữ “Hỏa”, hai tay viết hai chữ “Phích lịch” (sấm sét), hai chân lần lượt viết hai chữ “Phi” (bay) và “Tật” (đau ốm/bệnh), hết thảy đều viết bằng chu sa, giống như quỷ vẽ bùa. Ông ta là người vô cùng mê tín, lúc này mồ hôi lạnh túa ra như tắm, lẽ nào đám ma trơi vừa rồi do người giấy tạo thành? Đây chẳng phải gặp quỷ sao?

Lão Bánh Quẩy bất chấp ô uế, vội vàng xé người giấy, ném xuống đất, dùng chân dẫm đạp, quay về phòng vẫn cảm thấy bồn chồn, sợ vợ càm ràm nên không nói gì, cố gắng đè nén, hôm nay đến Đồn cảnh sát mới bộc phát, đem chuyện này kể ra hết thảy.

Kẻ nói vô tình, người nghe hữu ý, Lão Bánh Quẩy góp một câu như vậy, khiến Lưu Hoành Thuận nhớ tới lời Lý Lão Đạo nói trước đây, bỗng thầm giật mình, trong thành Thiên Tân liên tiếp xảy ra hoả hoạn, quá phân nửa là do Ma Cổ Đạo dùng yêu thuật tác quái, lại tung lời đồn nhiễu loạn lòng người, mục đích dỡ bỏ Hỏa Thần Miếu. Theo lời Lý Lão Đạo, đám người Toản Thiên Báo, Ngũ Đấu Thánh Cô, Hồ Ly Đồng Tử, Tên mặt trắng đến Thành Thiên Tân gây án đều rơi vào tay Lưu Hoành Thuận, tất cả là do hoả vận của Đồn cảnh sát Hỏa Thần Miếu tại cửa sông Tam Xóa chống đỡ, dựa vào thế cục này, yêu ma tà ám không dám lại gần. Nay Hỏa Thần Miếu đã bị phá bỏ, đám bàng môn tả đạo sẽ tìm đến tận cửa. Lưu Hoành Thuận không tin mấy chuyện tà ám, cái gì cần làm thì làm, không có Hỏa Thần Miếu, Lưu gia sẽ không bắt được trộm cướp sao?

Nói ra cũng thật kỳ quái, từ khi Hỏa Thần Miếu bị tháo dỡ, Thành Thiên Tân không còn xảy ra hoả hoạn, trời đổ mưa liên tiếp mấy ngày. Lưu Hoành Thuận buồn bực trong lòng, làm gì cũng không suôn sẻ, có điều ông trời muốn giáng mưa, ai cũng không ngăn nổi. Gần đây tình hình tương đối yên ổn, không có vụ án nào lớn, không cần đến Đội Truy Nã làm việc, ngoại trừ tuần tra lòng vòng quanh khu vực, thì chỉ biết ngồi ủ rũ trong Đồn cảnh sát chờ đợi.

Sáng nay, trời mưa dầm dề. Lưu Hoành Thuận đến Đồn cảnh sát làm việc, vừa mở cửa đã thấy Lý Lão Đạo ngồi bên trong. Lý Lão Đạo vẫn luôn xem chuẩn âm dương, pháp nhãn không tồi, thấy Đồn cảnh sát Hỏa Thần Miếu đổi chỗ, chỉ biết lắc đầu thở dài, vốn nghĩ Lưu Hoành Thuận dựa vào thế cục tại Hỏa Thần Miếu, có thể thuận lợi vượt qua kiếp nạn này, ai ngờ đạo cao một thước ma cao một trượng, kẻ địch còn có chiêu rút củi dưới đáy nồi, trực tiếp phá bỏ ngôi miếu.

Khi ấy, Trương Sí, Lý Xán, Lão Bánh Quẩy, Đỗ Đại Bưu đều có mặt, Lý Lão Đạo nói rõ nguyên nhân, Tên mặt trắng bị bắt về quy án, đang thẩm vấn giữa chừng, đột nhiên chết bất đắc kỳ tử tại Tổng Cục Cảnh Sát, không phải do chịu cực hình, mà là bị diệt khẩu, có kẻ dùng Quan Tài Giấy hại chết. Đội trưởng Lưu Hoành Thuận của Đồn cảnh sát Hỏa Thần Miếu giống như cái đinh trong mắt/cái gai trong thịt Ma Cổ Đạo, nhưng vì Hỏa Thần Miếu tọa trấn tại cửa sông Tam Xóa, bàng môn tả đạo dù có tà pháp cũng không làm gì được. Ai ngờ Hỏa Thần Miếu bị hủy, chuyện đã đến nước này, nói gì cũng vô dụng. Hiện tại, căn nhà rách nát này vẫn treo biển Đồn cảnh sát Hỏa Thần Miếu, nhưng thế cục đã không còn tồn tại, làm sao so được với Hỏa Thần Miếu cũ ở cửa sông Tam Xóa.

Mấy tuần cảnh đưa mắt nhìn nhau, cả đám không biết nói sao cho phải, trước kia làm việc ở Hỏa Thần Miếu, cho dù lâu năm không tu sửa, nhưng tốt xấu gì cũng từng là miếu đường, sáng sủa rộng rãi, xà ngang cột trụ vững chắc, ngồi bên trong liền có cảm giác an toàn, giờ nghe Lý Lão Đạo nói vậy, càng thấy căn nhà tồi tàn này thực sự không ổn.

Lý Lão Đạo nói với mọi người: “Không có thế cục ở Hỏa Thần Miếu, e rằng Lưu gia khó giữ tính mạng, đại nạn ập tới chỉ trong nay mai!”

Trương Sí, Lý Xán nghe xong chịu không nổi, thế này chẳng phải trù ẻo Lưu Hoành Thuận mau chết sao? Một người châm biếm: “Lão lỗ mũi trâu này đạo pháp cao quá ha, lão là cháu trai Diêm Vương gia, hay là ông cậu của Phán Quan? Đã nhìn thấy Sổ Sinh Tử rồi hử?” Người kia lại đe doạ: “Để lão chôn xác ở Bạch Cốt Tháp đúng là quá ấm ức, không bằng ta giúp lão chọc mù hai mắt, lão vác gậy ra đường xem bói đoán mệnh, không chừng kiếm được bộn tiền.”

Lý Lão Đạo không hề nổi giận, nói các vị có điều không biết, ngày mai là 25 tháng 5. Dân gian truyền rằng, ngày này hàng năm sẽ Phân Long Hội một lần, Long Vương từ khắp các biển/hồ/sông/ngòi đều tề tựu, bàn bạc quyết định phân bố mây mưa trong cả một năm, vẫn có câu “Hổ đi có gió, Rồng đến có mưa”, những Long Vương này đều rất lợi hại, nước mưa do họ kéo đến che trời lấp đất, có thể nói là đây là ngày mưa nhiều nhất trong năm. Phi Mao Thối Lưu Hoành Thuận của Đội Truy Nã, được người dân Thiên Tân Vệ gọi là Hỏa thần gia, có anh ta trấn giữ cửa sông Tam Xóa, Ma Cổ Đạo khó có thể làm loạn. Hơn nữa hỏa khí trên người Lưu Hoành Thuận cực thịnh, muốn dùng Quan Tài Giấy hại chết anh ta, tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng, bằng không cũng không đợi đến ngày 25 tháng 5 Phân Long Hội, nhân lúc hỏa vận của Lưu Hoành Thuận bị hơi nước che khuất mới ra tay. Lúc này, khí sắc Lưu Hoành Thuận cực xấu, có thể thấy bên kia đã bắt đầu bái lạy Quan Tài Giấy. Dứt lời liền vẽ một lá bùa màu vàng, bảo Lưu Hoành Thuận dán trước cửa Đồn sát, trời sập cũng đừng ra ngoài, bùa vàng cũng không thể tháo xuống, thế mới tránh thoát tai họa, bằng không khó sống qua đêm nay. Dứt lời, Lý Lão Đạo vội vàng quay về chuẩn bị, bảo trước giờ Tý sẽ lại tới tương trợ.

Lão Bánh Quẩy mê tín quá nặng, Trương Sí, Lý Xán cũng lo lắng Lưu Hoành Thuận xảy ra chuyện, khuyên anh ta mau dán bùa vàng lên cửa. Tính tình Lưu Hoành Thuận thế nào ai cũng biết, lập tức xé vụn tờ giấy vàng, thẳng tay ném ra ngoài cửa, nhất định không tin mấy chuyện tà quái!


Còn tiếp…

Total Pageviews

This Blog is protected by DMCA.com