TRUYỆN ĐƯỢC DỊCH HOÀN TOÀN MIỄN PHÍ, NHẰM THỎA MÃN NHU CÂU ĐỌC TRUYỆN CÁ NHÂN.


XIN VUI LÒNG KHÔNG MANG BẢN DỊCH ĐI NƠI KHÁC HAY SỬ DỤNG CHO MỤC ĐÍCH THƯƠNG MẠI KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA CHỦ TRANG.



CÁM ƠN!!!

HT 7.4

 Chương 4: ĐỖ ĐẠI BƯU BẮT YÊU


7.

Tên mặt trắng khai: hắn vốn là thợ xây dưới chân núi Bạch Vân, biết thêm nghề mộc, dựng nhà xây phòng, xà ngang cột trụ, thứ nào cũng biết làm, tay nghề không tồi. Thế nhưng hắn là loại người tham lam lười biếng, cảm thấy nghề này quá vất vả, không muốn động chân tay lại có thể phát tài, cho nên nảy sinh ý đồ xấu xa, âm thầm sử dụng chiêu trò ám muội mà Tổ sư gia không cho dùng: Ví như trộn lẫn gỗ quan tài vào vật liệu xây nhà, phá (Quan) Tài - 材, tương đương với phá Tài (lộc) - 财, kẻ có tiền vào ở cũng hoá nghèo; không thì chôn trong nhà mấy con người giấy dính máu trẻ con chết yểu, người sống ở đó cả ngày bị ma đè, làm sao khá lên nổi; hoặc lấy thân cây có người treo cổ làm xà nhà, nếu kẻ chết kia là nam, nữ nhà này sẽ chết, nếu kẻ chết kia là nữ, nam nhà này sẽ chết. Tên mặt trắng dùng chiêu bẩn lừa tiền, sau khi bại lộ bị quan phủ truy nã, cùng đường phải gia nhập Cửu Tiên Hội - Ma Cổ Đạo, làm môn hạ của “Hỗn Nguyên Lão Tổ”, luyện thành thuật dịch dung, thay hình đổi dạng, phụng mệnh xuống núi cùng Ngũ Đấu Thánh Cô, bắt cóc trẻ con. Con hồ ly bên cạnh Ngũ Đấu Thánh Cô thực ra là một tên lùn, giang hồ kêu “Hồ Ly Đồng Tử”, tuổi tác không nhỏ, chuyên khoác bộ lông cáo để tiện bề gây án.

Phi tặc Toản Thiên Báo bị xử quyết lúc trước cũng là môn hạ của Hỗn Nguyên Lão Tổ, sợi gân báo trên chân hắn chính là do Hỗn Nguyên Lão Tổ thay thế. Toản Thiên Báo xung phong đi đầu, đến thành Thiên Tân kiếm ăn, nhưng lại không đổi tính tham dâm háo sắc, thất thủ sa lưới, kết án tử hình, bị Trần Mặt Sẹo bắn 76 phát súng, chết thảm trên Mỹ Nhân Đài. Sau này Ngũ Đấu Thánh Cô cùng Hồ Ly Đồng Tử vào thành Thiên Tân, dùng tà pháp mê hoặc nhân tâm, lừa đám nhà giàu mua trẻ con, đưa đến Thiết Sát Am làm đồng nam đồng nữ thế thân, lột sạch vàng ngọc trên người, lại dụ đến cửa sông Tam Xóa cho chết đuối. Nào ngờ nhất thời sơ ý, uống nhầm thuốc phá thai “Thiết Soát Tử”, cho dù có thuật pháp phi thiên độn địa, cũng trốn không xong, bị Đỗ Đại Bưu của Đội Truy Nã ném lu nước chết tươi.

Tên mặt trắng giả làm thương nhân, trà trộn trong thành, tìm cơ hội bắt cóc trẻ con, hắn biết thuật dịch dung, cho nên thần không biết quỷ không hay, vô tình biết được sinh thần bát tự cực quý của con trai Cao Liên Khởi, liền vùi thây anh ta dưới mương nước thối, đến nhà bắt con, xui xẻo đụng phải Lưu Hoành Thuận, Đỗ Đại Bưu trực ban tại đồn cảnh sát Hỏa Thần Miếu, lập tức bị hai người bắt giữ.

Còn việc tại sao dụ đồng nam đồng nữ ra giữa sông cho chết đuối? Thì ra là vì Thiên Tân Vệ chín con sông quy về một mối, là nơi phong thuỷ bảo địa, dưới cửa sông Tam Xóa có một con Bạch Giao. Giao không giống như Long, mà là nửa rắn nửa rồng, trên đỉnh đầu có thêm một cái sừng. Tương truyền rắn sống lâu năm, đầu sẽ mọc sừng, gọi là giao. Con Bạch Giao ở Cửa sông Tam Xóa có thể hô mưa gọi gió, phun sương nhả mây, chỉ là không thể lên trời, không làm được Thiên Long, nếu ăn đủ một trăm đồng nam đồng nữ, đầu có thể mọc thêm cái sừng nữa, mượn thứ này tích tụ long khí, sẽ có ngày được kính ngưỡng như thần tiên. Tên mặt trắng cũng nghĩ thông suốt, nếu đã rơi vào tình cảnh này, không tránh khỏi ra pháp trường ăn kẹo đồng, cho nên khai hết những gì mình biết, chỉ mong không bị tra tấn.

Thiên Tân Vệ thông thương sáu trăm năm, xưa nay rồng rắn hỗn tạp, trước kia không phải không tồn tại Ma Cổ Đạo, nghe nói có rất nhiều phân nhánh, Cửu Tiên Hội chỉ là một trong số đó, dân chúng không rõ bang nào phái nào, theo thói quen gọi chung yêu nhân bàng môn tả đạo là Ma Cổ Đạo, quan phủ liên tục tìm cách xoá sổ, nhưng khó có thể diệt trừ hoàn toàn, thường thì tro tàn lại cháy, không nghĩ những năm gần đây còn có người tin vào mấy thứ mê tín, tham vọng vùng đất này sẽ sinh ra Hoàng Đế?

Nói đến Hỗn Nguyên Lão Tổ, chính là kẻ bị chính quyền Dân Quốc treo thưởng truy nã. Nghe nói hắn đã mở Thiên Nhãn, giữa trán có một con mắt, đạo pháp thông tường, thân cưỡi sư tử chín đầu, trái có Kim Đồng, phải có Ngọc Nữ, tay cầm Trấn Linh Bảo Kiếm, có thể điều động âm binh quỷ tướng, dưới trướng là Tứ Đại Hộ Pháp lần lượt cầm bốn pháp bảo, một là Vô Tự Thiên Thư, hai là Âm Dương Phiến (Quạt Âm Dương), ba là Câu Hồn Linh (Chuông Câu Hồn), bốn là Quan Tài Giấy, vân du khắp nơi siêu độ cô hồn dã quỷ. Tới ngày 15 tháng 7 - mở Quỷ Môn Quan, Hỗn Nguyên Lão Tổ cưỡi sư tử chín đầu, tay cầm Vô Tự Thiên Thư, tay rung Câu Hồn Linh quay lại Phong Đô Thành, cô hồn dã quỷ thu thập trong năm nghe tiếng chuông liền đi theo. Thời điểm qua cửa thành sẽ phất Âm Dương Phiến, quạt một cái cát bay đá chạy, quạt hai cái sấm sét ầm ầm, quạt ba cổng thành rộng mở, tiếp theo lùa đám cô hồn dã quỷ phía sau vào thành. Ngạ Quỷ (tức quỷ đói) trong thành hàng ngàn hàng vạn, nhân lúc hỗn loạn trốn ra bên ngoài, đều bị sư tử chín đầu há miệng ngoạm ăn. Dựa vào mấy thứ mê tín dị đoan, yêu ngôn hoặc chúng, khai đàn tác pháp, lên đồng gieo quẻ, thường lui tới khu vực Hồ Nam-Quý Châu, Tứ Xuyên-Thiểm Tây hay nơi thâm sơn cùng cốc, lôi kéo tín đồ, làm loạn một phương.

Tên mặt trắng khai đến đây, án liên hoàn coi như sáng tỏ, bất quá còn một việc hắn vẫn chưa nói, chính là có phải Hỗn Nguyên Lão Tổ cũng tới thành Thiên Tân hay không?

Quan thẩm vấn đang muốn hỏi tiếp, nào ngờ Tên mặt trắng nhất quyết không hé răng, sắc mặt bỗng dưng thay đổi, hai mắt trắng dã, hơi thở mong manh, đầu gục một bên, chết bất đắc kỳ tử tại Tổng Cục Cảnh Sát. Chính quyền không tìm ra nguyên nhân tử vong, đành kết luận là chịu hình mà chết.

Tên mặt trắng chuyên bắt cóc trẻ con ở Cửu Hà năm đó, không phải chuyện hoàn toàn bịa đặt, đích thực có một kẻ như vậy, sau đó bị Lưu Hoành Thuận bắt giữ, án còn chưa xử đã lăn ra chết. Quá trình gây án cụ thể thế nào đều do dân gian truyền miệng, văn thư thêu dệt, chẳng ai chứng thực.

Sau khi kết thúc vụ án, chính quyền sai người vớt xác Cao Liên Khởi dưới mương nước thối, giao cho khổ chủ thu liệm an táng, quan viên các cấp tranh công lĩnh thưởng, nháo đến lợi hại. Có điều thi thể Tên mặt trắng trên đường đưa đến hố chôn tập thể lại bị Lý Lão Đạo lấy đi.

Lưu Hoành Thuận biết được việc này, rốt cuộc kìm nén không được, trực tiếp đến Bạch Cốt Tháp hỏi Lý Lão Đạo: “Trong thành ngoài thành người chết không ít, ngươi nói ngươi tu hành ở Bạch Cốt Tháp, vậy sao không thấy ngươi thu liệm xác chết ven đường, chỉ gom thi thể ‘Toản Thiên Báo, Ngũ Đấu Thánh Cô, Hồ Ly Đồng Tử cùng Tên mặt trắng’?”

Lý Lão Đạo hất phất trần trong tay, nói với Lưu Hoành Thuận: “Tảo tri đăng thị hỏa, phạn thục dĩ đa thời!” Lời ra một nửa, lấp lửng khiến người không đoán được huyền cơ, muốn biết chuyện tiếp theo thế nào, xin đón đọc phần sau.


Chú thích:

Tảo tri đăng thị hỏa, phạn thục dĩ đa thời : ý nói kết cục đã định, gạo đã nấu thành cơm, không thể thay đổi.


(Hết chương 4)

Total Pageviews

This Blog is protected by DMCA.com