TRUYỆN ĐƯỢC DỊCH HOÀN TOÀN MIỄN PHÍ, NHẰM THỎA MÃN NHU CÂU ĐỌC TRUYỆN CÁ NHÂN.


XIN VUI LÒNG KHÔNG MANG BẢN DỊCH ĐI NƠI KHÁC HAY SỬ DỤNG CHO MỤC ĐÍCH THƯƠNG MẠI KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA CHỦ TRANG.



CÁM ƠN!!!

HT 2.3

 Chương 3: KIM MẶT RỖ BÁN DƯỢC


2.

Đội Truy Nã rải tai mắt khắp nơi, bao gồm cả nhóm của Lưu Hoành Thuận, hỏi thăm được không ít tin tức, sau đó báo cáo lên Tổng Cục Cảnh Sát. Đến giờ chính quyền mới nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc, số người bị Yêu Hồ liên lụy quá lớn, trong những gia đình bị hại có mấy nhân vật tai to mặt lớn ở địa phương, nếu gióng trống khua chiêng phá án, e sẽ tổn hại mặt mũi bọn họ, đến lúc đó phiền phức không nhỏ. Bởi vậy mới ra lệnh cho Đội Truy Nã âm thầm điều tra tung tích hung thủ, nhất định không để lộ lời ong tiếng ve, tránh rút dây động rừng.

Lưu Hoành Thuận không tin yêu ma quỷ quái, đích thân tra xét khắp nơi, anh ta nhận định: đã là kẻ gian gây án, chắc chắn sẽ để lại dấu vết, có điều đã qua nửa tháng vẫn chưa tìm được bất kỳ manh mối nào, trong lúc vụ án lâm vào bế tắc, bỗng xuất hiện một vị thế ngoại cao nhân xưng “Ngũ Đấu Thánh Cô”, lập đàn tác pháp tại khu vực Hầu Gia Hậu, diệt trừ Yêu Hồ quấy phá.

Thời đó, khu vực này cũng chẳng phải nơi tốt lành gì, nằm dọc bờ sông bên ngoài Bắc Đại Quan, khắp nơi đều là sòng bạc, nhà thổ, quán thuốc phiện… dân chúng gọi là “Lò thiêu” hay “Hang hổ ăn thịt người không nhả xương”. Mùa đông khắc nghiệt, thường xuyên có người chết đói chết rét bên vệ đường. “Thiết Sát Am” ở Hầu Gia Hậu là một toà am viện cổ, có từ trước khi thành Thiên Tân ra đời, đã bỏ hoang không dưới ba trăm năm, trong am không có dấu vết con người, cổng lớn sập một nửa, thềm đá phù đầy rêu xanh, trong sân cỏ mọc um tùm, phía sau đều là mồ mả, tuy nhiên phía trước lại rất náo nhiệt, đủ loại người từ gái giang hồ đến con bạc, người bán hàng rong cũng không hề ít.

Nghe nói, vị Ngũ Đấu Thánh Cô này tu đạo trong núi sâu nhiều năm, vân du thiên hạ ngang qua đây, đến trước cửa Thiết Sát Am thì dừng chân. Ngũ Đấu Thánh Cô dung mạo xinh đẹp, lại là người xuất gia không nhiễm khói bụi phàm tục, thân mặc pháp y tay rộng màu xám, trên thêu Âm Dương Ngư, búi tóc cao gài một cây trâm bạch ngọc thủ công tinh xảo, trông mặt ước chừng ba mươi tuổi, đoan chính thanh nhã, đứng đây chẳng khác gì chim hạc giữa bầy gà, vô cùng nổi bật, kéo theo đám đông vây xung quanh, trầm trồ tán thưởng. Cô ta tuyên bố thành Thiên Tân có Yêu Hồ quấy phá, muốn lấy một pháp bảo hàng yêu trong Thiết Sát Am. Người dân ngoài phố trong hẻm nghe xong, ai nấy đều cảm thấy khó hiểu, Thiết Sát Am đã bỏ hoang trăm năm, bên trong ngoại trừ gạch vỡ ngói nát, làm gì có pháp bảo gì chứ?

Ngũ Đấu Thánh Cô chưa vội tiến vào, ngồi xuống trước Thiết Sát Am theo tư thế Ngũ Tâm Triều Thiên (Ngũ Tâm ở đây là hai lòng bàn tay, hai lòng bàn chân và đỉnh đầu. Triều Thiên: nghĩa là hướng lên trời), trông chẳng khác gì một pho tượng gỗ, không hề nhúc nhích. Người đến xem náo nhiệt ngày càng nhiều, chen nhau vòng trong vòng ngoài, vươn cổ trợn mắt, tất cả đều muốn ngắm nhìn thánh cô xinh đẹp, khiến đường phố trở nên chật kín. Có hai vị tuần cảnh đi tới dẹp đám đông, có điều Thánh Cô vẫn không hề mở mắt. Ngày thường bọn họ ra oai trước mặt dân chúng, thấy Thánh cô to gan lớn mật, ngang nhiên không để tuần cảnh trong mắt, loại điêu dân này không đánh được sao? Hai người nháy mắt ra hiệu cho nhau, hùng hổ vung cảnh côn xông lên, chỉ thấy Thánh cô hất phất trần trong tay, hai vị tuần cảnh lập tức ngã nhào, không gượng dậy nổi. Vùng đất cuối Cửu Hà ngư long hỗn tạp, khu vực Hầu Gia Hậu lại là nơi phức tạp nhất Thiên Tân Vệ, tập trung rất nhiều loại người trong xã hội, thấy Ngũ Đấu Thánh Cô dung mạo xinh đẹp, có kẻ tâm sinh tà niệm, to gan làm loạn, ngứa chân ngứa tay tiến lên cợt nhả. Ngũ Đấu Thánh Cô đến mí mắt cũng không lay động, chỉ hất nhẹ phất trần một cái, khiến mấy tên cùng đổ rạp, tập tễnh lết về nhà, đám người còn lại thấy thế cũng không dám lỗ mãng. Dân chúng xung quanh xôn xao bàn tán, trầm trồ thán phục, ai cũng bảo “Ngũ Đấu Thánh Cô” thực sự có tiên pháp!

Ngũ Đấu Thánh Cô ngồi thiền rất lâu trước cửa Thiết Sát Am, cho đến khi mặt trời ngả về Tây, tay bắt đầu bấm quyết, miệng lẩm bẩm niệm thần chú, bỗng hô một tiếng “Tật”! Chỉ thấy một luồng bạch quang từ trong am phóng vụt ra, đám đông xem náo nhiệt xung quanh đại kinh thất sắc, tốc độ quá nhanh, chưa kịp nhìn rõ là thứ gì, luồng bạch quang đã xông thẳng đến chỗ Ngũ Đấu Thánh Cô. Ngũ Đấu Thánh Cô không chút khẩn trương, vẫn ngồi dưới đất không hề nhúc nhích, há mồm nuốt bạch quang vào bụng, sau đó lập tức nhổ ra tay, thì ra là một thanh bảo kiếm. Gọi là bảo kiếm, nhưng không phải Long Tuyền dài ba thước, cùng lắm chỉ khoảng 30 phân. Dưới ánh nắng mặt trời chiếu rọi, hàn quang chói lòa khiến người không mở được mắt, chẳng khác gì bạch xà phun nọc độc.

Đám đông xung quanh chợt ồ lên, bao gồm cả mấy vị tuần cảnh, ai nấy đều cảm thấy choáng váng, không ít người lập tức quỳ rạp xuống dập đầu, cầu Thánh cô phù hộ bình an. “Ngũ Đấu Thánh Cô” dùng dị thuật lấy một thanh bảo kiếm từ trong Thiết Sát Am, cầm trên tay nhìn ngắm một hồi, sau đó thu vào trong tay áo, đứng dậy nói với mọi người: tin đồn là sự thật, gần đây trong thành có con hồ ly chuyên quấy phá ban đêm, tuy chỉ là động vật, nhưng lại là loài có linh tính nhất, giỏi việc tu luyện, được chia thành ba cấp độ thượng - trung - hạ, thứ nhất: sống ẩn dật nơi núi sâu rừng già, kiêng không bắt gà trộm thỏ, uống máu sát sinh, chỉ hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, ăn gió uống sương, chịu được kham khổ, tu ngàn năm biến thành hình người, thoát khỏi sự diệt trừ của thiên la địa võng, thấu hiểu đại đạo; thứ hai: chuyên nương nhờ danh sơn cổ tháp, tìm kiếm các vị tiên nhân đắc đạo, suốt ngày quanh quẩn lấy lòng, tháo giày mài mực, may mắn sẽ được điểm hóa; loại thứ ba thông qua giao cấu với con người, cưỡng ép đồng nữ hút âm khí, gần gũi đồng nam đoạt dương khí, thứ này Thiên Đạo không dung. Con Yêu Hồ trong thành đã hấp thu đủ âm khí, không diệt trừ tất sẽ thành đại họa!

Chuyện Yêu Hồ quấy phá trong thành vốn tưởng chỉ là tin đồn nhảm nhí trong dân chúng, giờ Ngũ Đấu Thánh Cô nói thế, nào ai dám không tin. Ngũ Đấu Thánh Cô bảo mọi người dựng trước cửa am một tòa pháp đài, khi nào xong sẽ lên đó tác pháp, hàng yêu trừ quái. Lúc ấy có rất nhiều thiện nam tín nữ bỏ tiền bỏ sức, làm theo lời Ngũ Đấu Thánh Cô. Gọi là đài nhưng chẳng qua chỉ là bục gỗ, cũng không cao lắm, không giống pháp đài cao ba trượng như trong sách vẫn nói, cách mặt đất chỉ chừng 60 phân, nhún một cái là có thể nhảy lên, bên trên đặt chiếc bàn trải vải đỏ, bày hương nến vàng mã, nước thánh chuông đồng, còn cả một lò hương.

Chuyện này náo động nửa thành Thiên Tân, dân chúng rỉ tai nhau, ngày càng có nhiều người tụ tập, quan trên cũng biết nhưng chẳng quan tâm, giả bộ làm ngơ, còn hạ lệnh tuần cảnh không cần can thiệp, dù sao án này cũng không dễ pha, tự dưng không biết từ đâu mọc ra một vị Thánh cô đạo pháp thần thông, cứ để cô ta diệt trừ Yêu Hồ, chính quyền ngồi mát ăn bát vàng, hưởng hết công lao; trừ không được Yêu Hồ, sẽ gán cho cô ta cái tội yêu ngôn hoặc chúng, lúc này chính quyền ra tay dẹp loạn an dân, thế mới đúng là đạo làm quan.

Chuẩn bị xong xuôi đã là canh hai, trên trời trăng sáng treo cao, trước cửa Thiết Sát Am là đám đông chen chúc, ai cũng muốn xem Ngũ Đấu Thánh Cô đăng đàn tác pháp thế nào. Chỉ thấy Ngũ Đấu Thánh Cô cất bước đi lên pháp đài, dâng hương niệm chú, rút thanh bảo kiếm từ trong tay áo. Mọi người dưới đài vươn cổ trợn mắt, chăm chú ngắm nhìn, dưới ánh trăng, thanh kiếm toả hàn quang loang loáng, hàn khí dày đặc, lên núi trảm mãnh hổ, xuống biển chém giao long, ra trận địch khiếp đảm, trấn trạch quỷ thần kinh! Ngũ Đấu Thánh Cô đặt bảo kiếm lên bàn thờ, châm lửa thắp hai ngọn nến, một tay lắc chuông đồng, một tay nhẹ nhàng chấm nước thánh, vẩy ra khắp nơi, miệng liên tục niệm chú, chẳng mấy chốc một trận hắc phong nổi lên, che khuất ánh trăng trên trời. Thánh cô buông chuông đồng, tay vung bảo kiếm, phun một ngụm nước thánh lên thân kiếm, tiếp theo ném lên không trung, hóa thành một đạo hàn quang, bay thẳng về hướng Đông Nam, chớp mắt đã quay trở lại, đồng thời rơi xuống một vật, lăn lông lốc trên mặt bàn thờ.

Mọi người vô cùng kinh ngạc, kiễng chân vươn cổ nhìn lên pháp đài, thắc mắc không biết đây là thứ gì? Đến khi nhận ra, ai nấy không khỏi hít một ngụm khí lạnh, vật vừa rơi xuống bàn thờ, chính là một cái đầu hồ ly be bét máu!


Còn tiếp…

Total Pageviews

This Blog is protected by DMCA.com